Bài 14: A-qui-la Và Bê rít-sin Trợ Giúp Thế Nào Cho A-bô-lô?
Phần đọc hôm nay:
·
II Sử ký 23:1–24:27
·
Thi thiên 83:9-18
·
Châm ngôn 21:2-3
·
Công Vụ các Sứ Đồ 18:1-28
Lưu ý:
II Sử ký 23:3 theo Lời Đức Giê-hô-va đã phán. Đây
là một khoảnh khắc bi thảm nhất trong lịch sử của Đấng Mêsi. Dòng dõi của Vua David bị co lại ở một người — Giô-ách. Nếu người
qua đời, sẽ chẳng còn có một người kế tự nào đối với ngôi của David, và điều đó
có nghĩa là đứt đoạn sự nối kết với Đấng Mêsi. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã cứu
chữa tình trạng qua việc bảo hộ cho Giô-ách (II
Sử ký 22:10–12) và loại trừ A-tha-li (I
Sử ký 23:12–21).
II Sử ký 24:15-16 Giê-hô-gia-đa. Nhân
vật nầy là thầy tế lễ thượng phẩm trong đời trị vì của A-tha-li
và Giô-ách (II Sử ký 23:1–24:16), ông
chú trọng đến lý tưởng của Đức Chúa Trời về sự công bình trong thời buổi xấu xa
do: 1) lãnh đạo cuộc chiến chống lại hình tượng; 2) cho phép đảo chánh chống lại
A-tha-li; và 3) dành ngai vàng cho Giô-ách để có được sự phục hưng nối theo sau.
Thi thiên 83:18 biết … Đấng Chí Cao. Mục
đích sự rủa sã chống lại các nước thù nghịch không
phải là riêng hay chung, mà là về mặt thuộc linh: để cho các nước sẽ nhìn biết
và tôn vinh Đức Chúa Trời. chỉ một
mình Chúa, danh Ngài là Đức Giê-hô-va. “Một mình” đứng
trước “là”
trong cụm từ kế đó. Các dân Ngoại cần phải nhìn biết rằng Đức Chúa Trời của
Kinh Thánh là Đức Chúa Trời duy nhứt.
Công Vụ các Sứ Đồ 18:1 thành Côrinhtô. Trung tâm chính trị và thương mại ở Hy-lạp. Thành nầy nằm ở điểm
chiến lược của eo biển Côrinhtô, nó kết nối với bán đảo Peloponnesy với phần
còn lại của Hy-lạp. Mọi tuyến giao thông giữa Bắc và Nam Hy-lạp phải đi ngang
qua thành phố nầy. Vì thành Côrinhtô là trung tâm thương mại và có đủ loại du
khách đến đó, nó có số dân cư không ổn định và cực kỳ trác táng. Nó cũng có đền
thờ Aphrodite, nữ thần của tình yêu. Một ngàn nữ tế, họ là gái mãi dâm trong
các nghi thức lễ lạc, họ đến thành phố vào buổi tối để hành nghề của họ.
Công Vụ các Sứ Đồ 18:8 Cơ-rít-bu chủ nhà hội. Sự trở lại đạo của cấp lãnh đạo đáng trượng nầy đã tạo ra làn sóng
rất sốc cho các cộng đồng Do-thái.
Công Vụ các Sứ Đồ 18:13 trái luật pháp. Trong khi Do-thái giáo không
phải là tôn giáo chính, nó được dung nạp chính thức trong thế giới của người
La-mã, và Cơ đốc giáo bị coi là một đảng phái của Chủ Nghĩa Do-thái. Người
Do-thái ở thành Côrinhtô xưng nhận rằng sự dạy của Phaolô không phải là Do-thái
giáo, rồi vì lẽ đó phải bị cấm đoán. Nếu như Gallio trị vì trong sự ưu ái của
người Do-thái, Cơ đốc giáo sẽ bị đặt ra ngoài vòng pháp luật suốt cả đế quốc.
BÀI 14: A-qui-la Và Bế-rít-sin trợ giúp cho A-bô-lô như thế nào
vậy?
Trong Công Vụ các Sứ Đồ 18:24, A-bô-lô đến tại thành Êphêsô và rõ ràng
là một thánh đồ Cựu Ước và là môn đồ của Giăng Báp-tít (câu 25). Ông đến từ thành Alexandria, một thành phố quan trọng ở
Ai-cập nằm gần cửa sông Ni-lơ. Trong thế kỷ thứ nhứt, thành nầy có số dân cư
Do-thái rất lớn. Nhơn đó, A-bô-lô, mặc dù chào đời ở bên ngoài Israel, đã được
nuôi dạy theo bối cảnh văn hoá Do-thái. Kinh Thánh chép rằng ông rất “giỏi về Kinh Thánh” đề cập
đến tri thức của A-bô-lô về kinh Cựu Ước. Sự hiểu biết đó, kết hợp với tài hùng
biện của ông, giúp cho ông đè bẹp các đối thủ người Do-thái sau đó (câu 28).
Ông được dạy dỗ trong “đạo Chúa” (câu 25). Điều nầy
không bao gồm đức tin Cơ đốc (câu 26).
Kinh Cựu Ước sử dụng cụm từ mô tả các tiêu chuẩn thuộc linh và đạo đức mà Đức
Chúa Trời đòi hỏi dân sự Ngài phải lưu ý. “Người
chỉ biết phép báp-têm của Giăng mà thôi”.
Bất chấp tri thức của mình về Cựu Ước, A-bô-lô chưa hiểu trọn vẹn lẽ thật Cơ đốc.
Phép báp-têm của Giăng là sửa soạn Israel cho sự đến của Đấng Mêsi. A-bô-lô đã
chấp nhận sứ điệp ấy, ngay cả công nhận rằng Chúa Jêsus người Na-xa-rét là Đấng
Mêsi của Israel. Tuy nhiên, ông không hiểu các lẽ thật cơ bản Cơ đốc, như ý
nghĩa của sự chết và sự phục sinh của Đấng Christ, chức vụ của Đức Thánh Linh, và
Hội thánh là chứng nhân mới của Đức Chúa Trời. Ông là một người tin Chúa thời Cựu
Ước đã được chuộc (câu 24).
May mắn thay, A-qui-la and Bê-rít-sin đã hoàn tất sự đào tạo cho A-bô-lô
với lẽ thật thiêng liêng bằng cách dạy cho ông biết sự trọn vẹn của đức tin Cơ
đốc (câu 26). Sau sự truyền đạt ấy, ông
đã trở thành một nhà truyền đạo Cơ đốc đầy năng quyền. Chức vụ của ông đã ảnh
hưởng nhiều đến người thành Côrinhtô (I
Côrinhtô 1:12). A-qui-la và Bê-rít-sin là một đội hai vợ chồng, họ đã trở
thành bạn bè thân thiết với Phaolô, thậm chí đã liều mạng sống họ vì ông (Rô-ma 16:3-4).
Nhận xét
Đăng nhận xét