Bài 11: Luật pháp La-mã.
Phần đọc hôm nay:
·
II Sử ký 17:1–18:34
·
Thi thiên 81:11-16
·
Châm ngôn 20:26-28
·
Công Vụ các Sứ Đồ
16:22-40
Lưu ý:
II Sử ký 17:3–9 Giô-sa-phát đưa ra ba cử chỉ rất chiến lược, nói theo mặt thuộc linh: 1) ông
vâng theo Đức Giê-hô-va (17:3–6); 2) ông
cất bỏ sự thờ lạy giả dối ra khỏi xứ (17:6); và 3) ông sai phái nhiều người đi dạy dỗ
dân sự về luật pháp của Đức Giê-hô-va (17:7–9).
II Sử ký 17:12-13 Mấy câu nầy chỉ ra sự giàu có rất lớn phát triển dưới sự chúc phước thiêng
liêng (18:1), cũng như quyền lực quân
sự (các câu 14–19).
Thi thiên 81:16 mật
ong nơi hòn đá. Cụm từ nầy được sử dụng lần đầu tiên bởi
Môi-se trong
bài ca ngợi khen của ông (Phục truyền luật
lệ ký 32:13). Mặc dù mật ong đôi khi được tìm thấy trong các kẽ đá, chủ ý ở
đây là thứ thức ăn có giá trị được cung ứng từ những chỗ không tưởng được.
Châm ngôn 20:27 ngọn
đèn của Đức Giê-hô-va. “Linh tánh” tiêu biểu cho lương tâm
của con người, nó tìm kiếm từng chỗ kín nhiệm.
Công Vụ các Sứ Đồ
16:24 ngục tối … cùm. Phần an toàn nhất của nhà tù. Cai ngục phải cẩn trọng
hơn bằng cách tra chân họ và “cùm”. Vấn đề an toàn đặc biệt
nầy được ấn định để tạo ra sự tù túng gây đau đớn hầu cho chân của tù phạm phải
giang rộng ra như có thể được.
Công Vụ các Sứ Đồ 16:27
các cửa ngục đều mở … toan giết mình. Thay vì chờ đợi để đối
diện với sự sỉ nhục và hành hạ đau đớn. Một người lính La-mã, để cho tù phạm trốn
thoát, phải trả giá cho sự chễnh mãng bằng mạng sống mình (12:19; 27:42).
Công Vụ các Sứ Đồ
16:31 Hãy tin Đức Chúa Jêsus. Một người phải tin Ngài là Đấng
mà Ngài đã xưng nhận (Giăng 20:31) và
tin mọi điều Ngài đã làm (I Côrinhtô 15:3-4;
Rôma 1:16). thì ngươi và cả nhà. Mọi người trong gia đình của ông ta, các tôi tớ, cùng khách khứa nào có thể hiểu được
Tin lành và tin theo sau khi nghe giảng về đạo Tin lành.
BÀI 11: Luật pháp La-mã
tác động Phao-lô và việc rao giảng Tin lành như thế nào?
Thành Phi-líp, về nội địa
nằm cách Neapolis 10 dặm, được đặt tên cho vua Philip II xứ Ma-xê-đoan (cha of Alexander Đại Đế). Đây là một
thuộc địa của La-mã (Công Vụ các Sứ Đồ 16:2). Philíp trở thành thuộc địa của
La-mã vào năm 31TC, vì vậy nó có quyền tự do
(tự quản và độc lập với chính quyền tỉnh), quyền được miễn thuế và quyền sở
hữu đất đai đầy đủ.
Trong Công Vụ các Sứ Đồ
16:21, Phao-lô và những người ở với ông bị tố cáo trước các quan thành phố là kẻ
gây rối “dạy dỗ các thói tục mà chúng ta chẳng nên nhận
lấy, hoặc vâng theo, vì chúng ta là người Rô-ma”. Sự thực cho thấy rằng các công dân La-mã không dính dáng vào bất
kỳ tôn giáo ngoại bang nào không được chế độ phê chuẩn. Nhưng cáo họ đang tạo
ra những rối rắm là điều giả dối. Từng thuộc địa La-mã có hai bị thẩm phán phục
vụ trong vai trò quan toà. Trong trường hợp nầy, họ không giữ lấy sự công bình
của người La-mã: Họ không điều tra lời tố cáo, chỉ nghe thôi, hoặc cung ứng cho
Phao-lô và Si-la cơ hội để biện hộ cho mình. Thay vì thế, các quan án nầy đã dùng
roi đánh đòn họ. Đây là án phạt bất hợp pháp kể từ khi họ không thấy có bất kỳ
tội phạm nào. Các quan trưởng (câu 35)
ở dưới quyền các quan toà đã thực hiện việc đánh đòn gắn với việc trục xuất. Phao-lô
đã nhận lãnh cùng án phạt ấy trong hai cơ hội khác nữa (II Côrinhtô 11:25).
Sau đó, khi Phao-lô báo
cho biết ông là người “La-mã” (câu 37), đây mới là nan đề thực sự. Để giáng phạt trên
công dân La-mã là một tội trọng và trọng hơn nữa một khi Phao-lô và Ba-na-ba chưa
nhận một cuộc xét xử nào hết. Kết quả là, các quan toà đối diện với khả năng bị
cách thức và có đặc ân của người Philíp là thuộc địa của người La-mã bị thâu hồi.

Nhận xét
Đăng nhận xét