Bài 3: Phép Báp-têm Bởi Đức Thánh Linh Liên Quan Thể Nào Với Các Hoạt Động Của Đức Thánh Linh Trong Sách Công Vụ các Sứ Đồ
Phần đọc hôm nay:
·
II Sử Ký 1:1–2:18
·
Thi thiên 79:1-4
·
Châm ngôn 20:8-9
·
Công Vụ các Sứ Đồ
11:1-30
Lưu ý:
II Sử Ký 1:17 sáu trăm siếc-lơ. Giả sử một siếc-lơ nặng 0,4 ao-xơ (28,35g), số siếc-lơ nầy tiêu biểu cho 15 cân bạc cho một cái xe. 150. Giả sử trọng lượng tính bằng siếc-lơ, con số
nầy khoảng 3,75 cân bạc. Phục truyền luật lệ ký 17:16 đã cảnh cáo chống lại việc
nhà vua muốn có nhiều ngựa.
II Sử Ký 2:1 một cái đền
cho danh Đức Giê-hô-va. Danh giao ước của Đức Chúa Trời, Yahweh hay Jehovah (Xuất Êdíptô ký 3:14), có trong trí.
David muốn xây cất đền thờ nầy, song không được phép thực hiện điều chi khác
hơn là kế hoạch và sắm sửa (I Sử ký 23–26;
28:11–13), mua đất (II Samuên 24:18–25;
I Sử ký 22), và thu thập các thứ vật liệu (I Sử ký 22:14–16).
Thi thiên
79:1–13 Cơ sở về mặt lịch sử cho Thi thiên nầy có lẽ là sự huỷ diệt đền thờ
của Nê-bu-cát-nết-sa vào năm 586TC (Thi
thiên 74; II Các Vua 25:8 – 21; Ca thương 1–5). Thi thiên chứa lời cầu nguyện
cho các nhu cần thuộc linh của dân tộc, những lời rủa sã chống lại kẻ thù của
dân sự Đức Chúa Trời, và những lời ngợi khen hiệp với các hành động của Đức
Chúa Trời. Thi thiên giúp cho người tin Chúa tỏ ra nỗi khổ của mình trong thảm
hoạ khi dường như Đức Chúa Trời đang ở xa.
Thi thiên 79:1 dân Ngoại. Trong phần
văn mạch nầy, từ ngữ đề cập đến các dân theo tà giáo, ngoại đạo. sản nghiệp. Sản nghiệp của Đức Chúa Trời là dân Israel, và đặc
biệt thành phố thủ đô, Jerusalem, đền thờ được đặt ở đó.
Công Vụ các Sứ Đồ 11:3
ăn chung với họ! Các tín hữu người Do-thái bị sốc nặng
trước một hành vi xúc phạm trắng trợn phong tục của người Do-thái. Thật khó cho người
Do-thái tin rằng Chúa Jêsus cũng là Chúa của các tín hữu dân Ngoại.
Công Vụ các Sứ Đồ
11:18 Đức Chúa Trời cũng đã ban sự ăn năn cho người ngoại để họ được sự sống. Một trong những sự thú
nhận gây sốc nhất trong lịch sử Do-thái, nhưng là một biến cố mà Cựu Ước đã nói
trước rồi (Êsai 42:1, 6; 49:6; Công Vụ
các Sứ Đồ 2:38).
Công Vụ các Sứ Đồ
11:27 tiên tri. Các thầy giảng của Tân Ước (I Cô-rinh-tô 14:32; Êphêsô 2:20).
Công Vụ các Sứ Đồ
11:28 A-ga-bút. Một trong những tiên tri ở thành Jerusalem, nhiều năm sau đó đã
đóng một vai quan trọng trong chức vụ của Phaolô (21:10-11). một sự đói kém nặng nề. Một vài
trước giả xưa (Tacitus [Annals XI.43], Josephus [Antiquities XX.ii.5], và
Suetonius [Claudius 18])
khẳng định sự xảy ra của nạn đói nặng nề trong xứ Israel khoảng năm 45–46SC. trên khắp đất. Nạn đói với tới khu vực xứ Palestine. Cờ-lốt (Claudius Caesar). Hoàng đế của Rome (41–54SC).
BÀI 3: Phép báp-têm bởi
Đức Thánh Linh (I Cô-rinh-tô 12:13) liên
quan thể nào với các hoạt động của Đức Thánh Linh trong sách Công Vụ các Sứ Đồ?
Sách Công Vụ các Sứ Đồ mô
tả một số cơ hội mà Đức Thánh Linh “giáng trên” hay “đầy dẫy” hoặc “đến trên” người ta (2:4; 10:44; 19:6). Ở đây trong Công Vụ
các Sứ Đồ 11:16-17, Phierơ thuật lại thể nào Đức Thánh Linh giáng trên các dân
Ngoại giống như Đức Thánh Linh đã giáng trên các môn đồ người Do-thái trước đó.
Phierơ xác định các hành động nầy bởi Đức Chúa Trời là một phần ứng nghiệm lời
tiên tri của Giôên (Giôên 2:28–32).
Theo nhận định của cả Tân
Ước, các kinh nghiệm nầy được xem không giống cũng không thay thế cho những gì Giăng
Báp-tít (Mác 1:8) và Phaolô mô tả là
phép báp-têm bởi Đức Thánh Linh (I
Cô-rinh-tô 12:13). Phép báp-têm bởi Đức Thánh Linh là hành động một lần bởi đó Đức Chúa Trời đặt những
người tin Chúa vào trong thân thể Ngài. Sự đầy dẫy là
một thực tại được lặp đi lặp lại về cách cư xử do Đức Thánh Linh điều khiển mà Đức
Chúa Trời truyền cho người tin Chúa phải giữ lấy (Êphêsô 5:18). Phierơ cùng nhiều người khác đã kinh nghiệm sự đầy dẫy
đặc biệt vào ngày lễ Ngũ Tuần (2:4) được
đầy dẫy Đức Thánh Linh thật nhiều lần (4:8,
31; 6:5; 7:55) và nhơn đó dạn dĩ giảng luận đạo của Đức Chúa Trời. Đấy mới
chỉ là phần khởi sự. Sự đầy dẫy Đức Thánh Linh tác động mọi lãnh vực của cuộc sống,
chớ không chỉ có việc giảng đạo cách dạn dĩ thôi đâu (Êphêsô 5:18–33).
Nhận xét
Đăng nhận xét