Bài 5: CVCSĐ 13
Phần đọc hôm nay:
·
II Sử ký 5:1–6:42
·
Thi thiên 79:11-13
·
Châm ngôn 20:13-14
·
Công Vụ các Sứ Đồ 13:1-25
Lưu ý:
II Sử ký 5:13-14 sự vinh
hiển của Đức Giê-hô-va. Sự hiện diện của Chúa ngự trong đền thờ và buổi thờ phượng thứ nhứt đã được tổ chức. Với
cùng tư thế ấy Ngài ngự xuống đền tạm (Xuất
Êdíptô ký 40:34–38). Ngài sẽ làm tương tự ở đền thờ vào thời kỳ thiên hi
niên (Êxêchiên 43:1–5). Sự vinh hiển của
Ngài là tiêu biểu cho Thân Vị của Ngài (Xuất
Êdíptô ký 33), và việc ngự vào đền thờ báo hiệu cho sự hiện diện của Ngài.
Công Vụ các Sứ Đồ 13:6 Ba-phô. Thủ
phủ của Chíp và bởi đó là ngai của nhà cầm quyền La-mã. Đây
cũng là trung tâm lớn chuyên thờ lạy thần Aphrodite (Venus), và nhơn đó là ổ của đủ loại phi đạo đức. một người Giu-đa
kia, là tay thuật sĩ và tiên tri giả. “Thuật sĩ” được dịch hay hơn là “phù thuỷ”. Lúc đầu thì từ ngữ
nầy không mang ý nghĩa tà ác, nhưng về sau nó được sử dụng để mô tả đủ loại người
thực hành và học đòi theo trong hệ thống thờ lạy hình tượng. Tay phù thuỷ đặc
biệt nầy đặt sự hiểu biết của mình chuyên vào điều ác.
Công Vụ các Sứ Đồ 13:15 đọc
sách luật và các sách tiên tri. Phần đọc Kinh Thánh. Điều nầy chiếm một phần ba thời gian nhóm lại trong nhà hội, sau
phần tường thuật lại shema (Phục truyền luật lệ ký 6:4)
cùng những lần cầu nguyện, song trước khi giảng dạy, điều nầy dựa trên những gì
đã được đọc từ Kinh Thánh. chủ nhà hội. Người
có nhiệm vụ cai quản mọi sự trong nhà hội, bao gồm
việc chỉ định người đọc Kinh Thánh.
Công Vụ các Sứ Đồ 13:22 người
vừa lòng ta. Có người thắc mắc
về thực tại phần xác định nầy chỉ về David một khi ông minh chứng mình là một tội
nhân suốt thôi (I Samuên 11:1–4; 12:9;
21:10–22:1). Không một người nào vừa lòng Đức Chúa Trời là trọn vẹn đâu; tuy
nhiên, người ấy công nhận tội lỗi và ăn năn tội, giống như David vậy (Thi thiên 32; 38; 51).
BÀI 5: Công Vụ các Sứ Đồ 13 đánh dấu sự thay đổi trong sách Công
Vụ các Sứ Đồ như thế nào?
Chương 13 đánh dấu một điểm xoay chiều trong Công Vụ Sứ Đồ, trong đó
12 chương đầu tiên tập trung vào Phierơ, trong khi các chương còn lại thì xoay
quanh Phao-lô. Với Phierơ, phần nhấn mạnh là Hội Thánh người Do-thái ở thành Jerusalem
và xứ Giu-đê; với Phaolô, trọng tâm là sự lan rộng của Hội thánh dân Ngoại khắp
thế giới La-mã, khởi đi tại Hội thánh thành An-ti-ốt. Trong Hội thánh này là mấy
người "tiên
tri" (câu 1). Những người này có vai trò quan trọng trong Hội thánh các
sứ đồ (I Côrinhtô 12:28, Êphêsô 2:20).
Họ là những người lo rao giảng Lời Chúa và chịu trách nhiệm trong những năm
tháng đầu tiên của Hội thánh để hướng dẫn các hội chúng địa phương. Trong một số
trường hợp, họ nhận được sự mặc khải mới có tính chất thực tiễn (11:28, 21:10), một chức năng kết thúc với
việc đình chỉ các ân tứ tạm thời. Chức vụ của họ cũng được thay thế bởi các
giáo sư-mục sư và các giáo sĩ (Êphêsô
4:11).
Cấp lãnh đạo ở Hội thánh tại thành An-ti-ốt "thờ phượng
Chúa" (câu 2). Cụm từ nầy trích từ một chữ Hy-lạp trong Kinh Thánh mô tả chức
dịch tế lễ. Thờ phượng với chức vụ lãnh đạo trong Hội thánh là một hành động thờ
phượng đối với Đức Chúa Trời và bao gồm việc dâng các của lễ thuộc linh cho
Ngài, gồm sự cầu nguyện, giám sát bầy chiên, cộng với việc giảng dạy Ngôi Lời.
Và họ "kiêng
ăn". Điều này thường gắn với sự
cầu nguyện có cần (Nêhêmi 1:4, Thi thiên
35:13, Đaniên 9:3, Mathiơ 17:21, Luca 2:37) và gồm cả việc không ham muốn
thức ăn hoặc cố ý gạt qua việc ăn uống để tập trung vào các vụ việc thuộc linh (Mathiơ 6:16-17).
Trong khi họ thờ phượng, Đức Thánh Linh phát ra tầm hoạt động truyền
giáo đầu tiên: “Hãy để riêng Ba-na-ba và Sau-lơ đặng làm công việc ta đã gọi
làm” (câu 2). Sau-lơ và Ba-na-ba đã chọn khởi sự công tác truyền giáo của
họ ở Chíp vì đây là quê hương của Ba-na-ba, chỉ là một hành trình hai ngày đường
từ thành An-ti-ốt và có một số cư dân đông đúc rất lớn. Ở đây, Phaolô thiết lập
cách thức rao giảng cho người Do-thái trước tiên bất cứ khi nào ông bước vào một
thành phố mới vì ông đã có một cánh cửa mở, là một người Do-thái, rao giảng và
trình bày đạo Tin lành. Ông cũng rao giảng cho các dân Ngoại trước tiên, người
Do-thái sẽ không hề chịu nghe ông giảng bao giờ.
Nhận xét
Đăng nhận xét