Bài 9: Đáp Ứng Với Khủng Hoảng
Phần đọc hôm nay:
·
II Sử ký 13:1–14:15
·
Thi thiên 81:1-5
·
Châm ngôn 20:22-23
·
Công Vụ các Sứ Đồ
15:22-41
Lưu ý:
II Sử ký 13:15 Đức
Chúa Trời đánh Giê-rô-bô-am cùng hết thảy Israel. Vào thời điểm chắc chắn bại trận, với 400.000 quân ở đàng sau và cùng số quân đó
ở trước mặt, xứ Giu-đa đã được cứu bởi sự can thiệp thiêng liêng. Đức Chúa Trời
đã làm gì thì chẳng ai biết, song quân đội Israel đã khởi sự trốn chạy (câu 16), và binh lính xứ Giu-đa đã tàn
sát 500.000 quân của họ trong một cuộc tắm huyết không thể hình dung nổi (câu 17).
II Sử ký 13:17 Trước khi lâm trận, Giê-rô-bô-am lướt A-bi-gia hai đối một (13:3). Sau trận đánh ấy, Đức Giê-hô-va đã can thiệp vào vì ích cho
Giu-đa, A-bi-gia hơn Giê-rô-bô-am 4 đối 3.
Thi thiên 81:3 trăng
non, trăng rằm. Tháng thứ bảy trong năm của Israel (tháng Tishri; tháng 9/tháng 10) lên tới đỉnh điểm trong năm lễ hội
với một loạt những kỳ lễ. Tháng khởi sự với việc thổi kèn, tiếp tục với Ngày Lễ
Chuộc Tội nhằm ngày thứ mười, và giữ Lễ Lều Tạm nhằm ngày thứ mười lăm lúc trăng
đã tròn. Lễ Lều Tạm ngợi khen Đức Chúa Trời vì sự quan tâm của Ngài trong khi
phiêu bạt ở đồng vắng và cũng chỉ ra vương quốc hầu đến (Mathiơ 17:1–4).
BÀI 9: Vị vua tin kính
đáp ứng với khủng hoảng như thế nào!?!
II Sử ký 14:1–16:14 ghi
lại sự trị vì của A-sa trong xứ Giu-đa (khoảng
911–870TC). I Các Vua 15:11 chép rằng A-sa làm y như Đa-vít, tổ phụ người, đã làm — tôn vinh Đức Chúa Trời
trong khi xây dựng vương quốc (các câu
6–8). Thời điểm hoà bình được sử dụng để lo củng cố. “A-sa làm điều thiện và ngay thẳng trước mặt
Giê-hô-va Đức Chúa Trời của người” (câu 2).
Ông cất bỏ các yếu tố của sự thờ lạy giả dối đã tích luỹ lâu nay dưới những năm
tháng của Sa-lô-môn, Rô-bô-am, và A-bi-gia
(I Các Vua 15:12-13). Rõ ràng, ông không trừ bỏ các nơi cao hay, từng trừ bỏ,
chúng đã tái xuất hiện (I Các Vua 15:14; I
Sử ký 15:6). Con trai ông là Giô-sa-phát về sau đã trừ bỏ chúng (II Sử ký 17:6), mặc dù chưa hoàn toàn (I Sử ký 20:33). Điều nầy được thực hiện
với nỗ lực tuân theo Phục truyền luật lệ ký 12:2-3.
A-sa có đội quân 580-000
người “cầm thuẫn và giương cung; hết thảy đều là
người mạnh dạn” (câu 8). Tuy
nhiên, có sự ngăm doạ phát ra từ Xê-rách, người Ê-thi-ô-pi, có lẽ vì ích cho
Pha-ra-ôn Ai-cập, là Si-sắc, ông ta đã nỗ lực tìm kiếm quyền kiểm soát đã có
trong thời của Rô-bô-am (II Sử ký 12:7-8),
khoảng 901–900TC. Người Ê-thi-ô-pi đến nghịch cùng họ với đạo binh “một trăm vạn người, và ba trăm cỗ xe” (câu 9).
Lời kêu xin của A-sa với
Đức Chúa Trời tập trung vào sự toàn năng và tiếng tăm của Đức Chúa Trời và đáng
phải học thuộc lòng: “Lạy
Đức Giê-hô-va! Trừ ra Chúa chẳng có ai giúp đỡ người yếu thắng được người mạnh;
… Xin hãy giúp đỡ chúng tôi, vì chúng tôi nương cậy nơi Chúa; ấy là nhân danh
Chúa mà chúng tôi đến đối địch cùng đoàn quân này. Đức Giê-hô-va ôi! Ngài là
Đức Chúa Trời chúng tôi; chớ để loài người thắng hơn Chúa!” (câu 11). Đáp ứng của Đức Chúa Trời là đánh quân Ê-thi-ô-pi và lật
úp họ. “Người Giu-đa đoạt được của giặc rất nhiều” (câu 13). Sự việc cho thấy rằng đạo binh đông đảo nầy là dân du mục,
họ đem theo hết của cải rồi dựng trại ở gần Ghê-ra. Chiến lợi phẩm trong chiến
thắng của Giu-đa rất là lớn.
Nhận xét
Đăng nhận xét